Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

12- Bài thơ "Phố Núi" - Nghệ sĩ Lan Hương diễn ngâm





Phố Núi

Ngày mai này anh về thăm phố Núi
Có còn không bằng lăng tím ven hồ
Nghe xa xót những buồn vui kỷ niệm
Dã quì ơi, xào xạc cuối mùa đông.

Một lần thôi mây xám bão dông
Vần vũ về neo nơi góc phố
Chùm hoa giấy rực màu nghiêng ngả
Em tựa vào anh chìm đắm giấc mơ hồng.

Vuốt giọt sương rơi trên tóc bềnh bồng
Dốc phố trên cao ai đành lạc bước
Em ngỡ ngàng trong nửa chiều li biệt
Mắt nhìn xa xăm không bến không bờ.

Chút tình riêng theo năm tháng mộng mơ
Anh đứng bên hồ, lòng mình tĩnh lặng
Em xa quá, còn anh thì mê mải
Gửi niềm riêng theo tiếng gió đại ngàn.
                                              16/3/2011 


Mời các bạn nghe bài thơ “Phố Núi” của Hồ Nghĩa Phương – Nghệ sĩ Lan Hương diễn ngâm:

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

11- ĐÊM NGUYỆN CẦU



 

ĐÊM NGUYỆN CẦU

Đêm nay
Chúa ngự tầng cao
Không gian rực rỡ
Ngàn sao trên trời
Lạnh đông
Gió bấc rả rời
Chúng sinh cầu nguyện
Trọn đời yên vui.
                    21h, 24/12/2013

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

10- Không có “Ngày tận thế!”




Không có “Ngày tận thế!”

khi vạn vật bắt đầu từ con số 0
có nghĩa là ngày mai ta không còn là ta nữa
dẫu biết vậy nhưng hôm nay ta vẫn hứa
vẫn yêu thương trọn vẹn với chính mình

“ngày tận thế” nghĩ sao lại chùng chình
tờ lịch cũ “ngày hai mươi” còn nằm yên trên đấy!
có ai đó sợ rằng ngày mai không còn thấy
bầu trời trăng sao hay nắng ấm trong vườn

ngày của Chúa Trời, Đức Phật… muôn phương
không chỉ là núi non, sông hồ, năm châu bốn bể
đâu chỉ có chiến tranh, hòa bình hoặc là “tận thế”
ta vẫn là ta kiêu hảnh ngước nhìn

“ngày tận thế” thật ư! ai tin?
câu hỏi lớn vọng trong đầu rất nhỏ
dù ngày mai cháy bùng hoa cỏ
bóng tối màn đêm ụp xuống trái đất này

“ngày hai mươi mốt” sẽ qua liền tay
và tháng năm cứ cuốn về phía trước
con đường đi chưa thể nào biết được
bạn cùng ta hãy tiến bước lên nào!
                                           21h30, ngày 20/12/2012










Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

9- TẾT XA




TẾT XA
             
     
Ngập ngừng trước nắm tiền vơi
Tiền lương mới nhận mẹ ơi khó về
Mấy năm nào được thăm quê
Miếng cơm manh áo lết lê xứ người
Đành rằng nỗi nhớ chơi vơi
Quãng đường xa Tết đến nơi thật rồi
Tháng chạp người lại đơn côi
Một mình một bóng lưng đồi cỏ ươm
Nhành mai trước sân dỗi hờn
Chạm xuân mà vẫn nụ đơn lá xòa
Lần lữa năm cũ sắp qua
Khăn len gói gửi chút quà ấm đông
Mẹ già chờ đợi ngóng trông
Buông rơi hàng lệ úa lòng thương con
Xót xa bụng dạ bồn chồn
Tha phương cầu thực gửi hồn tận quê.
                                           14h, ngày 19/12/2012

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

8- Viết cho ngày đẹp nhất trong năm



Viết cho ngày đẹp nhất trong năm

Bây giờ mới giữa tháng mười hai
Thời gian cũ lăn tròn tìm môi ấm
Ngọn gió bấc lùa mưa về lấm tấm
Mùa đi qua còn sót lại những gì.

Ngày đẹp nhất của năm vừa đến vội đi
Trong mắt tôi và bạn bè thân thuộc
Những mảng tường rêu xanh nham nhuốc
Cây cỏ dại vươn cành đến tận giêng hai

Chút bâng khuâng qua tháng năm dài
Chùm hoa đỏ báo tin xuân sẽ đến
Giữa ngày đông lúc đò rời bến
Dùng dằng chi khi dông bão chưa về

Em cùng tôi giã biệt sơn khê
Ở nơi ấy đông tràn se sắt
Vòm trời lam sẩm màu trong mắt
Rắc chút tình vô vọng giữa thinh không.
                                   17h,12/12/2012

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

7- Tình yêu Phố Núi




Tình yêu Phố Núi

Những vì sao rơi trong mắt
Đêm Phố Núi gần như không ngủ
Thức thao bởi ngọn đèn quyến rũ
Hàng thông già rắc lá sang đông.

Không có trận mưa giông
Mỗi ngày đi qua ngõ phố
Con dốc nhỏ uốn mình lô nhô
Lặng chìm trong tiếng nhạc.

Biệt ly nào vọng từ lời hát
Bỗng khát khao cuối chiều
Sau những giờ em mềm yếu
Để bây giờ còn lại một sắc hoa

Chùm dã quì ngày ấy chưa xa
Người dịu dàng cài lên mái tóc
Đã bao lần em khóc
Duyên tình lại đi qua

Nụ hôn vội làm ai đó xuýt xoa?
Anh nỡ lòng nào bước về phía trước
Riêng em chẳng thể nào có được…
Bóng hình anh!.
                              02/12/2012


Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

6- Ơi Ia Mláh!



Ơi Ia Mláh!
          Tặng cô giáo Cao Viễn Phương (KrôngPa).

Ơi Ia Mláh!
suối nguồn linh thiêng
nơi đồng bào Jrai
muôn đời nương rẫy
với tình em - tình anh
như những lần hò hẹn
cây cầu bắt ngang dòng nước
vắt qua bàn chân bước
em lặng lẽ đi về
ngắm chiều tà lưng núi tái tê.

Ơi Ia Mláh!
con suối reo thăng trầm
cách ngăn cô - trò
mùa về lũ dữ
dòng nước cuộn dâng hay khô cạn
bờ bãi xanh rờn
nương bắp đồng lúa non tơ
những bàn chân lội tìm con chữ
mỗi đêm sương giăng
em viết trang giáo án học đường.

Ơi Ia Mláh!
vẫn là thung xa
qua núi đồi ẩn khuất
dòng nước xuôi về sông Pa
gặp chuyến xe lên ngược
Phú Túc – KrôngPa
mấy mùa hoa dã quì vàng mượt
em và anh buồn vui được mất
phố núi nắng mưa khát khao
bao kỉ niệm…
tình ta đong đầy.
                          04/6/2012

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

5- Dòng sông thao thức


Mời các bạn nghe diễn ngâm bài thơ "Dòng sông thao thức" của Hồ Nghĩa Phương:

Donngsongthaothuc-HNP-NDL-LT by CD




Dòng sông thao thức

Một đêm, thao thức với sông Trà
Nhìn nước chảy giữa bãi bồi, bờ lở
Văng vẳng bên tai câu hò dang dở
Đóm lửa chập chờn ở phía xa xăm.

Vọng từ đâu guồng xe nước trăm năm
Dòng nước mát tưới cánh đồng khô hạn
Một đời mẹ cha trên sông ngụp lặn
Bắt cá thài bai, con bống sông Trà.

Từ thuở nằm nôi cho đến tuổi già
Thời gian trôi qua như ngần ngại
Chiến tranh rồi hòa bình ta từng trải
Trăn trở cội nguồn dòng nước, bến sông.

Tình yêu ngày xưa ai phải ngóng trông
Bên kia sông chiều chiều em giặt áo
Thả cánh diều giữa trời mây hư ảo
Mong ngọn gió nồm nghiêng mãi về em.

Bến sông quê thuyền xuôi ngược ngày đêm
Những lũy tre già bao bọc xóm thôn
Anh ở đây bỗng khao khát nụ hôn
Ai tâm sự sẻ chia ngày thơ ấy.

Trà Giang ơi! Sao nặng tình đến vậy
Tắm nhiều lần trên dòng chảy yêu thương
Mỗi lần về thăm, ta vẫn tơ vương
Vẫn thao thức với con sông quê mẹ.

                                              


 

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

4- Chênh vênh biển bờ



Chênh vênh biển bờ

Kia là biển
Này là bờ
Mà sao tôi vẫn phải chờ đợi em
Không là ngày
Chắc là đêm
Hạt mưa rơi rắc qua thềm nhà ai?
Nỗi niềm chi…
Đến ngày mai
Để hôm nay
Lại mờ phai bão lòng
Thôi đành vàng nắng mây hồng
Che nghiêng nghiêng
Giữa khoảng không bầu trời
Em và tôi vẫn vậy thôi!
Mù xa tít tắp
Cắn đôi chữ tình
Quờ phía sau
Chạm bóng mình
Hóa ra tôi vướng hương linh ai rồi?
Mỗi lần chìm nỗi đơn côi
Em xa ngái…
Qua quãng đời chênh vênh.

Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

3- Mây trắng ngừng trôi!


 
Mây trắng ngừng trôi!

                       Nhớ nhà thơ Phạm Phù Sa.

Có một miền mây trắng*, bạn ơi!
Lang thang phương trời nao vô định
Dừng chân nẻo về yên tĩnh
Vạt nắng đầu hè rát bỏng.

Nhà bạn ở cuối dòng sông
Thu Bồn nào yên ả?
Cửa Đại ồn ào biển cả
Chùa Cầu ai đứng khóc nỉ non.

Câu thơ dù chon von
Gập ghềnh đoạn đường trải nghiệm
Mắt môi người tim tím
Lặng lờ phù sa lở bồi.

Trong góc nhà đơn côi
Vợ con bạn gieo neo lật từng trang sách
Câu thơ ai viết trên vách
Loằng ngoằng nét chữ run run.

Cơn gió mùa hè bủn rủn
Hầm hập thổi qua ô cửa
Lạy trời đừng mưa!
Cho đám mây phủ chiều ngả bóng.

Bạn đi về nơi cát nóng
Đặt mình xuống dưới vũng sâu
Thả nắm đất… tiễn đưa
Mây trắng ngừng trôi trên đầu.
                               20h20, ngày 24/3/2012


* Thơ Phạm Phù Sa (Quảng Nam).

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

2- Lý lẽ của cong - thẳng


 

Lý lẽ của cong - thẳng

đường thẳng mà cong
đường cong mà thẳng
ý người muốn thẳng thành cong
ý trời muốn cong thành thẳng
đôi khi cong là đường ngắn
đôi lúc thẳng là đường dài.

con người do tạo hóa sinh ra
nhưng ý nghĩ không do tạo hóa
mỗi người đều có riêng lý lẽ
quan niệm cuộc sống của mình.

cong thì dài hơn thẳng
cong thì được việc
còn thẳng thì không
ôi thế sự lông bông
cong… cong… mà thẳng!?
                          09h, ngày 17/02/2012