Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013
18- Mẹ và mùa xuân
Mẹ và mùa xuân
Bây giờ chớm mùa xuân rồi
Cỏ cây vạn vật đơm chồi trổ hoa
Mẹ còn chạy chợ đường xa
Dặm đường từng trải biết là gian lao
Hai sương một nắng gom vào
Người đi chân bước thấp cao quặn lòng
Nuôi con khôn lớn long đong
Cuộc đời mẹ một dòng sông lở bồi
Tháng hai vàng cải rực trời
Xua đi rét lạnh gió phơi chiều buồn
Mẹ ơi, đời mẹ mưa tuôn
Con là hoa trái mãi luôn bên người.
Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013
17- Bâng khuâng tháng chạp
Bâng khuâng tháng chạp
Tháng chạp ướt như hạt sương
rơi
Mềm như dải lụa đào choàng cổ
Chồi nụ hé từ bờ môi cây lá
Người bâng khuâng gom làn gió
bay
Mùa đông đi qua còn lại những
gì
Bao rét buốt tê lòng quá đổi
Bấc tràn về lúc tàn đêm gió hú
Miền yêu thương gửi lại cô phòng
Tháng chạp dùng dằng chẳng muốn
rời xa
Tờ lịch cũ ngập ngừng chưa dám
bóc
Chiều ba mươi khói lam nồi bánh
tét
Ta nao lòng đếm ngược với thời
gian
Thêm một tuổi đời gánh nặng
trên vai
Những buồn vui cũng lượt lần đi
mất
Bất chợt cánh mai vàng bung nụ
Ừ mùa xuân ngày Tết đến thật
rồi!
21h30, ngày 11/01/2013
Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013
16- Ngôi nhà mới
Ngôi nhà mới
Ngôi nhà còn nồng vôi vữa
Mẹ cha lặng về hay không?
Mà sao con lại úa lòng
Nửa đời trải qua giông bão.
Người chịu vất vả gian lao
Bữa cơm ghế khoai độn sắn
Dải dầu ruộng đồng mưa nắng
Mồ hôi ướt đẫm trên lưng.
Ngước mặt trời cao rưng rưng
Bước chân bụi đường cuộn gió
Nhẹ nhàng nhặt từng nhúm cỏ
Vụ mùa lúa trổ đầy bông.
Lớn lên vượt đò sang sông
Con thơ học hành thành đạt
Bãi bờ ru làn gió mát
Cha mẹ hình bóng xa mờ
Ngôi nhà mới thật nên thơ
Song thân thì đã yên nằm
Di ảnh hai người thăm thẳm
Cúi đầu… con lạy mẹ cha!.
21h, ngày 05/01/2013
Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013
15- chiều đông
Cầu treo Đakbla - Kon Tum (31/12/2012)
chiều đông
chiều hoang tím lạnh người ơi
giữa dòng lơ lửng nỗi đời riêng
anh
thà như sóng nước dỗ dành
bãi bờ xa nhuộm bức tranh sẫm
màu
tiếc rằng chỉ một đôi câu
dong thuyền rời bến nông sâu xa
vời
chiều mơ mây dạt về nơi
bóng hoàng hôn nhạt góc trời đơn
côi.
16h15,
ngày 09/01/2013
Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013
14- Chạm bờ hư thực
Chạm bờ hư thực
Riêng tặng nhà thơ Bùi Minh Vũ
(Đắc Lắc).
Bạn về nhận chút lạnh đông
Nhìn theo bờ bãi khúc sông
dịu hiền
Quên đi ngày tháng ưu phiền
Tha phương cầu thực xa miền
yêu thương
Bây giờ mái tóc pha sương
Thời gian gửi mộng dặm đường đi
qua
Nhọc nhằn bề bộn riêng ta
Mai đào rực nở biết là sắp
xuân
Câu thơ nào có bâng khuâng
Mà sao người lại phân vân không
lời
Thăm quê trong lúc chiều vơi
Một làn sương mỏng rạng ngời
mắt ai?
Biết rằng chạm đến giêng hai
Bóng chân cầu cũng hình hài đó
thôi!
Người xưa giờ đã trọn đôi
Bạn còn níu giữ khoảng trời
mông lung…
8h30, ngày 06/01/2013
Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013
13- Vẫn mơ về phố cũ
Vẫn mơ về phố cũ
Riêng tặng nhà thơ Huỳnh Vân
Hà.
Phố cũ Thu Xà* chiều đông lạnh
Đêm nằm mơ về chốn quê mình
Một thời phố chợ đông người bán
Bến sông, dòng nước cũng ngỡ
ngàng
Mẹ cha trải bao mùa khó nhọc
Nuôi con khôn lớn để nên người
Vành khăn tang sớm em gục khóc
Nấm mồ chơ vơ cỏ lên dày
Tứ thơ cuộn vòng theo nắm hương
Cô đơn trằn trọc suốt đêm trường
Một mình sách vở ai mong đợi
Thương bậc sinh thành chẳng
thể vơi
Đêm nằm em nhớ về phố cũ
Chập chờn sương khói lặng bên
hiên
Thoảng đâu lời hát ru ngày ấy
Ánh trăng nghiêng con nước vơi
đầy
Lặng nhìn khoảng sáng trời mây
Câu ca xưa cũ cỏ cây bến bờ
Quê hương như một cõi thơ
Lòng em đau đáu giấc mơ quê
nhà!
12h,
12/12/2012
* Thu Xà : là địa danh
nay thuộc xã Nghĩa Hòa, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)