Blog Thơ - Văn: Hồ Nghĩa Phương
Chia sẻ cảm xúc của tôi đến với các bạn
Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014
Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014
64- THẢ CHÚT HƯƠNG YÊU
THẢ CHÚT HƯƠNG YÊU
Tặng cho đôi lứa iêu nhau nhân ngày Lễ tình nhân (14/2)
Thì em tôi…
cứ thả hương yêu lên trời
theo mây gió
bay về miền xa thẳm
còn sót lại
chút tình xưa cũ
nắng hanh hao
nghiêng bóng xuống bên đường
Những tầng cây
rũ lá xanh hơn
nhuộm phố phường rực rỡ
ánh mắt ấy
nhìn qua triền sông nhớ
thuyền gác mái chèo
sóng nước miên man
Đừng hỏi anh…
về thời gian?
dù ngày tháng
có bào mòn vách núi
chỉ cần một cơn mưa thôi
rắc xuống đời nhau
ướt đẫm mờ nhòa
Mùa xuân này
ngàn sắc của hoa
được tô thắm
bờ môi lần hò hẹn
dù vòng tay
ai hửng hờ buông lỏng
anh thiệt lòng thấu hiểu…
nỗi tình em!?.
Tặng cho đôi lứa iêu nhau nhân ngày Lễ tình nhân (14/2)
Thì em tôi…
cứ thả hương yêu lên trời
theo mây gió
bay về miền xa thẳm
còn sót lại
chút tình xưa cũ
nắng hanh hao
nghiêng bóng xuống bên đường
Những tầng cây
rũ lá xanh hơn
nhuộm phố phường rực rỡ
ánh mắt ấy
nhìn qua triền sông nhớ
thuyền gác mái chèo
sóng nước miên man
Đừng hỏi anh…
về thời gian?
dù ngày tháng
có bào mòn vách núi
chỉ cần một cơn mưa thôi
rắc xuống đời nhau
ướt đẫm mờ nhòa
Mùa xuân này
ngàn sắc của hoa
được tô thắm
bờ môi lần hò hẹn
dù vòng tay
ai hửng hờ buông lỏng
anh thiệt lòng thấu hiểu…
nỗi tình em!?.
6hh30, ngày
11/02/2014
Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014
63- HOA XUÂN YÊU THƯƠNG
HOA XUÂN YÊU THƯƠNG
Ơi sắc hoa tình yêu!
Nổi nênh cùng cát bụi
Rắc vàng lên ngày cuối
Nhớ nửa chiều mây trôi
Bão lụt cũng xa rồi
Vết thương còn tím ngắt
Cha bỗng trào nước mắt
Vung cuốc cào bùn non
Cuộc đời mẹ héo hon
Chờ lũ lên mấy bậc
Đục ngầu con nước bạc
Cuốn theo dòng về đâu
Nhìn bãi bờ mà đau
Phù sa tràn ngập lối
Hòa dòng người rất vội
Lam lũ triền sông quê
Lời ru nào tỉ tê
Trời xuân in bóng nước
Háo hức bàn chân bước
Hoa rực vàng bao dung.
Bài đăng trên Tập san Áo Trắng số 1 (Bộ mới) Xuân Giáp Ngọ 2014.
Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014
62- CẦM SỢI TƠ XUÂN
CẦM SỢI TƠ XUÂN
Ta
nhói lòng nghe bấc gào qua ngõ
Mùa
đông trôi theo con nước xuôi dòng
Một
chút buồn vui lắng đọng bên trong
Mà
bổi hồi trái tim nghiêng về Quảng
Em
xa anh đâu đếm ngày tính tháng
Mãi
thả hồn vào những chốn phiêu linh
Ngày
rong ruổi đêm trở mình nhung nhớ
Dòng
đời nào vương vấn chút tơ xuân
Ta
chờ ai như lá rụng ngoài sân
Phơ
phất hạt sương mai ngày cũ
Tầng
mây xám ươm bầu trời vần vũ
Buổi
tàn đông hé nhụy cánh mai vàng
Em
cầm sợi tơ xuân sao lại ngỡ ngàng
Giăng
mắc trời cao có nhiều nắng gió
Như
tình anh gửi vào trong đó
Phố
Quảng tự mình ru khúc miên ca.
11h, ngày 14/01/2014
Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013
THÁNG CUỐI NĂM
THÁNG CUỐI NĂM
Lốc lịch treo trên tường dần vơi theo thời gian, từ tháng mười hai bắt đầu đi vào những bận rộn lo toan riêng, khó có ai cùng nhau chia sẻ. Mỗi người mỗi việc, dự định cũng khác nhau, họ hối hả thực hiện hoàn thành. Một guồng quay đang tăng tốc về phía trước, bỏ lại phía sau trận lũ lụt lịch sử tràn qua quê hương miền Trung gây thiệt hại rất nặng, mà hậu quả của nó đã và đang được người dân đang từng bước khắc phục. Những con đường đã được đắp bồi sự xói lở, các cây cầu gia cố vững chắc, lúa khoai ướt phơi phóng khô ráo, xác động vật chôn lấp, khử trùng sát khuẩn. Đồng ruộng bị sa bồi thủy phá được bà con nông dân cào dọn để chuẩn bị vụ mùa mới. Đây đó những luống hoa, chậu hoa được cắt tỉa, phun thuốc trừ sâu bệnh, bón phân chờ ngày đơm hoa hé nụ đón Xuân.
Tháng cuối năm, những người con xa xứ cũng bắt đầu lo lắng vé tàu xe về quê, mong nhận được tiền lương, tiền thưởng mua quà, dành dụm chút ít đem về lo cho gia đình, giúp đỡ người thân. Đêm chưa trọn giấc thì trời đã mau sáng, một ngày mới bắt đầu và như một đứa trẻ nhỏ, mong đến Tết về quê. Từ một nơi rất xa, tha phương cầu thực, đất khách quê người, chưa phải là “bán mặt cho đất, bán lưng trời” nhưng vất vả lo toan không hề kém cạnh. Đồng lương nhận ra phải tính toán hợp lí việc chi tiêu với mức sinh hoạt khá cao ở thành phố, liệu có thể đủ mua vé tàu xe khứ hồi ra vào hay không? Bài toán chỉ là phép cộng trừ nhưng xem ra chưa có lời giải. Lâu lắm rồi, đứa con xa xứ chưa được về quê thăm cha già mẹ yếu, người vợ tảo tần chăm sóc con thơ, với một vài triệu bạc tích góp cả năm, câu hỏi đặt ra và để đó vì câu trả lời không phải dễ. Quyết định về thăm quê hay ta ở lại để dành một số tiền mà năm sau sửa chữa mái lợp nhà đã đột, chống chọi với nắng mưa bão dông, là nơi chui ra chui vào nhưng ấm áp nghĩa tình của gia đình. Dù biết rằng sẽ khổ cực nhưng anh công nhân chấp nhận làm tăng ca, đôi mắt hỏm sâu vì thiếu ngủ, làn da xanh xao vì bữa ăn vội vàng, thiếu chất, bù lại cuối tháng nhận thêm vài triệu tiền công, giọt mồ hôi thấm đẫm trên lưng áo.
Tờ lịch cuối cũng đã vơi hết, năm cùng tháng tận đè nặng trên vai, thời gian chưa bao giờ dừng lại, vòng xoáy cuộc đời cứ lăn dần đưa mỗi người chúng ta vào một cuộc đời riêng. Từ biệt năm cũ, chào năm mới với những bài hát xuân, những vở hài kịch vui nhộn, nào bánh trái mứt bia rượu Tết. Bên bếp lửa bập bùng nồi bánh tét, bánh chưng nấu chín bốc hơi… cái không gian se lạnh cuối đông lòng ta cũng ngỡ ngàng với sự biến đổi của đất trời. Những sắc hoa Xuân rực màu bung nụ, tia nắng hồng chiếu rạng rỡ trên cây lá, giọt sương mai còn ướt đẫm vương trên mái tóc. Một lần nữa tạ ơn Đất tạ ơn Trời, sau cơn mưa trời lại sáng, vòng tròn quy luật tự nhiên của đời người cứ lặng vào tôi và bạn. Mùa xuân ơi, cho ta thật nhiều và cũng lấy đi không kém, cuộc sống là như vậy, xin chào mùa xuân tình yêu và hạnh phúc!.
CUỐI ĐÔNG 2013
HNP
Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013
61- MƠ TÌNH
MƠ
TÌNH
Chỉ là chiếc lá diêu bông
Em tôi tìm mãi chiều đông lặng buồn
Em tôi tìm mãi chiều đông lặng buồn
Lá đâu chỉ thấy mưa nguồn
Vài chùm mây thấp đầu truông trôi về
Nẻo xa bấc lạnh tái tê
Sương mờ rêu phủ bên lề đường đi
Gửi hồn theo cánh thiên di
Trời cao đất rộng nói gì hợp tan
Lá diêu bông cõi thiên đàng
Em thôi tìm lá võ vàng tháng năm
Mồ côi tình ái chỗ nằm
Trăn qua trở lại lệ dầm dề buông
Canh gà tỉnh giấc mơ nồng
Quờ tay chạm phải gối hồng lạnh căm.
15h, ngày 08/12/2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)