CẦM SỢI TƠ XUÂN
Ta
nhói lòng nghe bấc gào qua ngõ
Mùa
đông trôi theo con nước xuôi dòng
Một
chút buồn vui lắng đọng bên trong
Mà
bổi hồi trái tim nghiêng về Quảng
Em
xa anh đâu đếm ngày tính tháng
Mãi
thả hồn vào những chốn phiêu linh
Ngày
rong ruổi đêm trở mình nhung nhớ
Dòng
đời nào vương vấn chút tơ xuân
Ta
chờ ai như lá rụng ngoài sân
Phơ
phất hạt sương mai ngày cũ
Tầng
mây xám ươm bầu trời vần vũ
Buổi
tàn đông hé nhụy cánh mai vàng
Em
cầm sợi tơ xuân sao lại ngỡ ngàng
Giăng
mắc trời cao có nhiều nắng gió
Như
tình anh gửi vào trong đó
Phố
Quảng tự mình ru khúc miên ca.
11h, ngày 14/01/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét