Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

THÁNG CUỐI NĂM



THÁNG CUỐI NĂM

Lốc lịch treo trên tường dần vơi theo thời gian, từ tháng mười hai bắt đầu đi vào những bận rộn lo toan riêng, khó có ai cùng nhau chia sẻ. Mỗi người mỗi việc, dự định cũng khác nhau, họ hối hả thực hiện hoàn thành. Một guồng quay đang tăng tốc về phía trước, bỏ lại phía sau trận lũ lụt lịch sử tràn qua quê hương miền Trung gây thiệt hại rất nặng, mà hậu quả của nó đã và đang được người dân đang từng bước khắc phục. Những con đường đã được đắp bồi sự xói lở, các cây cầu gia cố vững chắc, lúa khoai ướt phơi phóng khô ráo, xác động vật chôn lấp, khử trùng sát khuẩn. Đồng ruộng bị sa bồi thủy phá được bà con nông dân cào dọn để chuẩn bị vụ mùa mới. Đây đó những luống hoa, chậu hoa được cắt tỉa, phun thuốc trừ sâu bệnh, bón phân chờ ngày đơm hoa hé nụ đón Xuân.
Tháng cuối năm, những người con xa xứ cũng bắt đầu lo lắng vé tàu xe về quê, mong nhận được tiền lương, tiền thưởng mua quà, dành dụm chút ít đem về lo cho gia đình, giúp đỡ người thân. Đêm chưa trọn giấc thì trời đã mau sáng, một ngày mới bắt đầu và như một đứa trẻ nhỏ, mong đến Tết về quê. Từ một nơi rất xa, tha phương cầu thực, đất khách quê người, chưa phải là “bán mặt cho đất, bán lưng trời” nhưng vất vả lo toan không hề kém cạnh. Đồng lương nhận ra phải tính toán hợp lí việc chi tiêu với mức sinh hoạt khá cao ở thành phố, liệu có thể đủ mua vé tàu xe khứ hồi ra vào hay không? Bài toán chỉ là phép cộng trừ nhưng xem ra chưa có lời giải. Lâu lắm rồi, đứa con xa xứ chưa được về quê thăm cha già mẹ yếu, người vợ tảo tần chăm sóc con thơ, với một vài triệu bạc tích góp cả năm, câu hỏi đặt ra và để đó vì câu trả lời không phải dễ. Quyết định về thăm quê hay ta ở lại để dành một số tiền mà năm sau sửa chữa mái lợp nhà đã đột, chống chọi với nắng mưa bão dông, là nơi chui ra chui vào nhưng ấm áp nghĩa tình của gia đình. Dù biết rằng sẽ khổ cực nhưng anh công nhân chấp nhận làm tăng ca, đôi mắt hỏm sâu vì thiếu ngủ, làn da xanh xao vì bữa ăn vội vàng, thiếu chất, bù lại cuối tháng nhận thêm vài triệu tiền công, giọt mồ hôi thấm đẫm trên lưng áo.
Tờ lịch cuối cũng đã vơi hết, năm cùng tháng tận đè nặng trên vai, thời gian chưa bao giờ dừng lại, vòng xoáy cuộc đời cứ lăn dần đưa mỗi người chúng ta vào một cuộc đời riêng. Từ biệt năm cũ, chào năm mới với những bài hát xuân, những vở hài kịch vui nhộn, nào bánh trái mứt bia rượu Tết. Bên bếp lửa bập bùng nồi bánh tét, bánh chưng nấu chín bốc hơi… cái không gian se lạnh cuối đông lòng ta cũng ngỡ ngàng với sự biến đổi của đất trời. Những sắc hoa Xuân rực màu bung nụ, tia nắng hồng chiếu rạng rỡ trên cây lá, giọt sương mai còn ướt đẫm vương trên mái tóc. Một lần nữa tạ ơn Đất tạ ơn Trời, sau cơn mưa trời lại sáng, vòng tròn quy luật tự nhiên của đời người cứ lặng vào tôi và bạn. Mùa xuân ơi, cho ta thật nhiều và cũng lấy đi không kém, cuộc sống là như vậy, xin chào mùa xuân tình yêu và hạnh phúc!.

CUỐI ĐÔNG 2013
HNP

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

61- MƠ TÌNH


MƠ TÌNH

Chỉ là chiếc lá diêu bông
Em tôi tìm mãi chiều đông lặng buồn
Lá đâu chỉ thấy mưa nguồn
Vài chùm mây thấp đầu truông trôi về
Nẻo xa bấc lạnh tái tê
Sương mờ rêu phủ bên lề đường đi
Gửi hồn theo cánh thiên di
Trời cao đất rộng nói gì hợp tan
Lá diêu bông cõi thiên đàng
Em thôi tìm lá võ vàng tháng năm
Mồ côi tình ái chỗ nằm
Trăn qua trở lại lệ dầm dề buông
Canh gà tỉnh giấc mơ nồng
Quờ tay chạm phải gối hồng lạnh căm.

                      15h, ngày 08/12/2013

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

60- NƠI CHA MẸ YÊN NẰM



NƠI CHA MẸ YÊN NẰM

Chỗ Mẹ nằm chí vài thước vuông
Dưới ngọn đồi thâm thấp
Đón nắng chịu mưa bao mùa bão lụt
Đầy hoa cỏ dại mọc quanh

Tháng mười ơi… bể dâu chưa xong
Gió cuộn về lành lạnh
Trận lũ lớn ngập tràn mộ Mẹ
Nơi Mẹ nằm gảy đổ xót thương

Con đưa tay lau hàng lệ vương
Thầm trách ông Trời không mắt
Gây nỗi đau nơi vĩnh hằng của Mẹ
Người mất lâu rồi chưa được an cư

Phút tiễn đưa Mẹ về chốn bình yên
Song thân sẽ gần bên nhau mãi mãi
Giữa ngày Đông tím màu cúc dại
Bấc se lòng nhưng vẫn ấm chỗ Mẹ - Cha.
                            7h15, ngày 01/12/2013  





Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

59- QUA RỒI NGÀY DÔNG BÃO



QUA RỒI NGÀY DÔNG BÃO

Xa quê từ dạo ấy
Bao mùa hoa đưa hương
Lòng ta vẫn yêu thương
Triền sông quê bồi lở

Lần về thăm bở ngỡ
Những đổi thay quê mình
Đồng lúa mía ân tình
Con đường xưa thẳng lối

Qua rồi ngày mưa dỗi
Lũ lụt ngập xóm làng
Vườn hoa ai rực vàng
Đời mẹ cha vất vả

Rừng trồng cây rợp lá
Nông thôn nay rạng ngời
Một mùa vui… sông ơi
Đừng uốn mình “dông bão”!.

6h30, ngày 20/11/2013

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

58- BỎ BÙA


BỎ BÙA

Ước gì em của riêng anh
Trời kia nhỏ bé chỉ dành người thương
Xa xôi giấc ngủ đêm trường
Thức thao trăn trở cung đường về quê

Ước gì được bở bùa mê
Bóng hình anh sẽ thuộc về em thôi

Bao giờ hai đứa sánh đôi
Xe tơ kết tóc… chưa thôi bỏ bùa!.
                               11h, ngày 12/11/2013

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

57- XIN ĐỪNG CÓ BÃO DÔNG!



XIN ĐỪNG CÓ BÃO DÔNG!
                               Đón Haiyan..

Mẹ ơi, đông vừa về quê mình có bão
Hạt mưa rơi thấm đất quê nghèo
Cơn gió quật nhà ta tốc mái
Cây vườn xưa gảy đổ xuống rồi

Haiyan hay cơn bão cuồng sôi
Nó cuốn đi những gì có thể
Gầm gào chi… Gây xác xơ cây lá
Nước tràn bờ lụt lội đường quê

Xin đừng có bão dông cho mắt cay xè
Gói mì tôm con nhai trệu trạo
Đốt ngọn lửa sáng soi khoảng tối
Ngồi ôm gối sầu nhìn ra…

Mưa tháng mười hình như chưa qua
Bầu trời mù đen lạnh lẻo
Ngọn đèn dầu lung lay di ảnh
Con cúi đầu lạy Mẹ… Bão vào đâu!?

                                16h30, ngày 09/11/2013

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

56- MÙA SAU


MÙA SAU

Không mùa này đừng để mùa sau
Rừng lau trắng sông quê chợt tím
Em nghiêng vai vói tìm kỉ niệm
Chạm đông rồi tình cũ còn không

Một chút hanh hao se sắt bãi đồng
Cây chùm ruột cuối mùa rụng quả
Xác xơ chi vàng trên cánh lá
Mây giăng đầu bạc phía trời xa

Con đường tình em tôi vừa qua
Cũng gập ghềnh cong vênh ngõ tối
Có thương ai đừng nên lạc lối
Bến mê nào vụng dại tuổi hoa niên

Người quay lưng nào phải hết duyên
Bờ môi thắm vẫn ươm hồng chờ đợi
Chỉ tiếc rằng xuân kia chưa tới
Ngọt ngào ơi, miên khúc bao giờ!?
7h, ngày 04/11/2013

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

55- MỐI TÌNH XA


MỐI TÌNH XA
              

Hun hút thẳm sâu đôi mắt đẹp
Em chợt hiện về sau giấc mơ có thật của anh
Ngày buồn tênh nhẹ nhàng vụt qua khung cửa
Dòng sông hiền hòa lam tím bãi bờ xa
Con đường em qua
Anh chưa đến một lần
Trông vừa quen vừa lạ
Nhiều sắc màu của lá
Đầu đông bảng lảng giọt sương chiều
Cánh cửa tình yêu khép mở
Nhịp tim nào rung nhẹ nỗi tình anh
Thu vừa qua chậm rải nắng hanh buồn
Bụi bám thời gian rắc mờ con đường nhỏ
Em ngước nhìn như một lần chạm ngõ
Rồi vô tình xát vào vết thương đau
Ta chẳng là gì nhau
Mà cứ chờ cứ đợi
Mùa đi qua cánh lá cũng vơi dần
Còn sót lại chút buồn vui ngày cũ
Em và Anh sao mãi “mối tình đầu”!
                       14h, ngày 02/11/2013




Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

54- THƯƠNG VỀ MÙA HOA SÚNG



THƯƠNG VỀ MÙA HOA SÚNG

Thương về mùa hoa súng
Rực rỡ sông nước miền châu thổ
Câu vọng cổ thời khai hoang
Hò… ơ… chân đất đầu trần đội nắng mưa

Khói đốt đồng lam tím chiều xưa
Con kênh bẻ cong bờ ruộng lứa
Vết chân nào dẫm bùn đen
Vệt sóng mái chèo vượt dòng sâu thẳm

Kí ức nào nhuộm hoàng hôn chìm đắm
Tiếng nghé ọ rưng rức niềm đau
Người gánh rạ còng lưng mồ hôi ướt đầm thân áo
Cúi mặt qua lối mòn mấp mô

Mẹ cha ơi, bao mùa dông tố
Vườn cây xanh cánh đồng vàng
Hoa thơm cỏ ngọt mát lành
Điệu hò lời hát say mê

Cho tình yêu nguyện ước hẹn thề
Gái trai làng thương nhau
Chín bỏ làm mười
Se duyên kết tóc

Màu hoa súng đỏ hồng ngà ngọc
Ai đem sợi tơ trời buộc chặt cánh tay
Ánh mắt em lạc vào miền cổ tích
Ngày xửa ngày xưa… mộng mơ

Mùa hoa súng nên thơ
Vầng trăng non rực sáng
Lung linh bóng nước quê mình
Thủy chung son sắc nghĩa tình trước sau.
                                 6h30, ngày 14/10/2013



Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

53- ĐI QUA VÙNG LỤT BÃO



ĐI QUA VÙNG LỤT BÃO
Tháng mười vừa mới chạm đông
Gặp cơn bão lớn nước đồng dâng cao
Triền đê bờ lở dâng trào
Nhà ai tràn ngập chìm vào dưới mưa

Ông trời mù mịt nắng thưa
Gió dông lụt bão đung đưa quê nghèo
Trắng nhòa vườn tược gieo neo
Xác xơ rều rác phủ treo đầy đường

Vượt qua ngày tháng đau thương
Người dân vùng lũ nhịn nhường cơm rau
Đông về day dứt niềm đau
Tháng mười ơi, nước mắt lau… quặn lòng.
15h, ngày 02/10/2013

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

52- VỊ TƯỚNG GIỮA LÒNG DÂN


VỊ TƯỚNG GIỮA LÒNG DÂN

Chẳng có danh xưng nào xứng danh
Ông là vị đại tướng giữa lòng dân
Trải bao năm kháng chiến trường kì
Ngày Chiến thắng… Ông mĩm cười ý nhị

Vị chiến lược gia tài ba, vị Đại tướng kiệt xuất
Ông nói trong nước mắt lẫn nụ cười
“Tôi chỉ là giọt nước trong biển cả…
Bình đẳng với những người lính của mình!*

Hơn trăm tuổi quãng đời`không ngắn ngủi
Bão số 10 đổ về quê mẹ… Quảng Bình ơi!
Đau xót vì ruộng đồng trắng xóa tan hoang
Cả dân tộc này cùng khóc thương Ông

Vừa vào Đông, tin Đại tướng qua đời
Hà Nội – Việt Nam – Năm châu đều tiếc nuối
Vị Anh cả thiên tài quân sự
Tiếng nhạc trầm buồn thay lời tiễn biệt Ông.
                                             6h45, ngày 05/10/2013


* Ý nói của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong cuộc đối thoại với nguyên Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ.


- Bài đăng trên Báo Quảng Ngãi cuối tuần số ra ngày 11/10/2013

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

51- HẠNH PHÚC TÌNH



HẠNH PHÚC TÌNH
             Riêng tặng hạnh phúc Chí Cường - Hồng Hải .

Xanh thẳm những hàng cây
Đỏ hồng bao mơ ước
Vàng đồng ta ôm chặt
Không phải vô tình mà nhặt lấy được đâu!

Con sóng trào dâng vỗ dưới chân cầu
Mây trời xa lãng đãng
Và ngọn gió cứ cuộn cuồn về nơi ấy
Sương khói bồng bềnh đêm hai đứa bên nhau

Ngày vui sẽ mãi mãi bền lâu
Thuyền ai đang dập dềnh bóng nước
Đừng ngủ yên sau bão bùng dông tố
Hãy chọn riêng mình cuộc sống bình an

Hạnh phúc như một cỏi thiên đàng
Nơi công chúa yêu hoàng tử đó
Bản tình ca giai điệu lòng thánh thót
Trái tim cùng nhịp đập bến bờ yêu.
                          9h15, ngày 30/9/2013


Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

50- KHÚC TÌNH THU


KHÚC TÌNH THU
                      
Đừng nhờ anh đưa thu đến vô cùng
Bởi thu cũng chỉ là mùa vậy
Và như em trông thấy đấy
Sắc thu vàng bất chợt chiều nay

Mưa thu giăng ngũ sắc cuối ngày
Những cánh lá xạc xào đường phố
Hạt sương rơi nghiêng chiều qua ngõ
Sẽ ngở ngàng nghe khúc tình thu

Dẫu biết rằng người lang bạt phiêu du
Qua bao miền nắng mưa bão tố
Hàng cây kia chỉ một lần rung đổ
Cũng khóc thầm ân hận gió dông

Đừng bận lòng sắc thu tím bên sông
Cho dòng nước đục trong mùa nước lớn
Sông thì sâu sóng tình thì gờn gợn
Đón thu về rưng rức trái tim đau.
                      13h30, ngày 26/9/2013






Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

49- NHỚ TRĂNG






NHỚ TRĂNG

Ừ thì ta nhớ người dưng
Bóng hình mờ mịt vô chừng giữa thu
Nao lòng nghe khúc hát ru
Thềm hoa cỏ dại sa mù mưa giăng
Ngại ngùng mây che ánh trăng
Đêm nay mờ tỏ trắng ngần mười lăm
Ừ thì chuyện của trăm năm
Người dưng thương nhớ lệ đầm đìa rơi
Vô tình va chạm đến người
Bâng quơ mê hoặc đôi lời thở than
Thuyền tình lạc đến bãi ngang
Tìm nơi bến đậu trăng vàng mờ soi
Ừ thì yêu chưa mặn mòi
Nhớ trăng có lẽ muộn rồi hả em!
Thức thao cho trọn tàn đêm
Vầng trăng ngày ấy vẫn mềm mại thôi!?.
                                   14h, ngày 07/9/2013


Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

48- TỰ LUẬN






TỰ LUẬN

Nửa đời gổi mộng yêu đương
Nửa đêm chợt tỉnh vô thường đợi ta
Thức khuya mới biết rằng xa
Thằn lằn tặc lưỡi canh gà vừa qua
Bình minh vội vã đơm hoa
Nhìn vầng trăng khuyết la đà đầu non
Sương mai giăng mắc vẫn còn
Giật mình tỉnh giấc ngủ ngon miên trường
Nửa đời vương vướng tơ vương
Tình như cội rể khó nhường chia đôi
Xin cho tôi một chỗ ngồi
Giữa bờ thực ảo lưng đồi reo ca
Đam mê ôm mộng hải hà
Cánh chim chưa mỏi chỉ là lãng du
Tiên nữ ơi quên kiếp tu
Lạc chốn phàm tục vu vơ yêu người
Đọa đày số phận cuộc đời
Trầm luân nhân ảnh chơi vơi hồng trần
Tình là vũ khúc phù vân
Giữa cơn mê vẫn ngại ngần gọi tên!
                                13h30, ngày 01/9/2013

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

47- NHỚ BẠN!









NHỚ BẠN!
       Tưởng nhớ bạn học cũ Văn Hiến vừa mất: Chương, Thương.

Từng người bạn lần lượt ra đi...
Tháng năm mỏi mòn bàn chân bước
Cát bụi cũng trở về cát bụi
Đống tro tàn ngọn đuốc vụt bay lên

Bạn mãi đi về phía trời xa
Miền đất lạnh thẳm xanh rêu xám
Nơi yên nghỉ bạn có lời nhắn gửi
Lặng vào thinh không theo gió mây ngàn

Bạn cùng tôi chờ buổi gặp bạn bè
Hàng lau trắng bờ sông con nước lớn
Những hạt mưa thu rắc tình nơi phố chợ
Từng chiếc lá rơi hờ hửng cuối con đường

Bạn và tôi dù cách biệt mù khơi
Bỗng chợt nghe hình như là tiếng bạn:
“Ngày họp lớp Văn Hiến…
Mình không về dự được
Các bạn đừng buồn nghe!”.
                          Vệ Giang, 11h, ngày 29/8/2013                         

NHÂN NGÀY HỌP LỚP CỰU HỌC SINH, TRƯỜNG THPT TƯ THỤC VĂN HIẾN - SÔNG VỆ.