Đợi nhau
những con sóng
va vào ghềnh đá
ầm ào thường ngày
lao xao dập duềnh
bềnh bồng… bồng bềnh
nước cuộn dòng hờn dỗi
duyên tình bàng bạc sóng xô.
Đảo nhỏ đảo to
nhô lên từ biển
màu xanh của lá
màu xám của đá
ta phải lòng nhau
ôm chặt đất trời
giữa bão dông sấm chớp
giữa hanh hao nắng vàng
hòn Bà đợi hòn Ông
ngàn năm vẫn đợi...
Da người dân chài rám nắng
bàn chân, đôi tay chai sùi
giọt mồ hôi đọng ướt trên lưng
dô hò… chài lưới giăng câu
một thời trai trẻ nông sâu hải hồ
ba lí tình tang… dô hò
tôm cua mực cá… dô hò kéo lên!
Những con tàu lênh đênh
sóng dạt về đâu
chiều vơi lành lạnh
em và ta đợi nhau…
cõi mộng thiên đàng
sông - biển reo ca.
Sa Cần, 16 tháng giêng, Quý Tỵ.
Ông ngồi đó đợi ai? tui bịnh mấy ngày nay ông hổng thèm thăm tui gì hết.
Trả lờiXóaĐược TEM bài thơ, thích thật!
Bà ui tui bận quá trời
Xóathời gian rảnh, bà có mời tui đâu?
... Nhịp tim sao cứ bập bềnh
Trả lờiXóaTình như đắm đuối giữa ghềnh thác xô
Thuyền đâu, sao chẳng về bờ?
Để hồn ai mãi đến giờ vẫn trôi?
....
bài thơ hay lắm bạn, mình họa lại vài câu gọi là... làm quen!
Lần đầu tiên gặp bạn, cảm ơn bạn đã chia sẻ những vần thơ ngắn!
XóaNhà thơ ơi! khi có một bạn mới ghế thăm, nhất là phái nữ, thì ít ra ông cũng phải họa với bạn ấy vài câu chứ, tui trách dùm cho cô ấy đó nha
Trả lờiXóaLê Xuân Hoa ơi! cảm ơn chị đi
Hi! pà pạn ui, sáng sớm mà phê bình tui dữ vậy! Cười tươi đi nào...he...he... ha...ha..., phải kg bạn Lê Xuân Hoa.
Xóa