NHỚ TRĂNG
Ừ
thì ta nhớ người dưng
Bóng
hình mờ mịt vô chừng giữa thu
Nao
lòng nghe khúc hát ru
Thềm
hoa cỏ dại sa mù mưa giăng
Ngại
ngùng mây che ánh trăng
Đêm
nay mờ tỏ trắng ngần mười lăm
Ừ
thì chuyện của trăm năm
Người
dưng thương nhớ lệ đầm đìa rơi
Vô
tình va chạm đến người
Bâng
quơ mê hoặc đôi lời thở than
Thuyền
tình lạc đến bãi ngang
Tìm
nơi bến đậu trăng vàng mờ soi
Ừ
thì yêu chưa mặn mòi
Nhớ
trăng có lẽ muộn rồi hả em!
Thức
thao cho trọn tàn đêm
Vầng
trăng ngày ấy vẫn mềm mại thôi!?.
14h, ngày 07/9/2013
Cho tui xin bài nầy nhé
Trả lờiXóaHi! tự nhiên copi chứ xin thì là bản quyền của chú nhân NL ui!
XóaChào nhà thơ xứ Quảng...
Trả lờiXóaHi! lâu quá PT ít thấy trên blog và fb!
XóaChào nhà thơ xứ Quảng...
Trả lờiXóaThanks PT! có về Q thăm quê kg?
XóaNgười dưng khác họ sao đem lòng nhớ thương vậy nhà thơ. Chúc nt một ngày vui vẻ và sáng tác nhiều thơ hay nhé!
Trả lờiXóaKg biết sao mà bổng dưng HNP lại thương nhó người dưng!
Xóa